Khi thư giãn buông xả, không cố ý dụng tâm, dù đang ngồi thiền hay làm việc thì chánh niệm tỉnh giác tự đến.
Nhưng khi cố ý dụng công để chánh niệm tỉnh giác một cách miên mật thì chánh niệm tỉnh giác liền mất mà chỉ còn là ý thức của bản ngã, lý trí đang nắm bắt thời gian.
Khi không có ý đồ của bản ngã thì chánh niệm tỉnh giác liền miên mật một cách tự nhiên, thoát khỏi ý niệm thời gian.
...
Trọn vẹn thì tự nhiên, không tự nhiên tức thiếu trọn vẹn, thiếu trọn vẹn do dụng ý để trọn vẹn, dụng ý để trọn vẹn tức tập trung, tập trung tức tác ý chứ không phải chánh niệm.